Thứ Bảy, 29 tháng 3, 2014

Thông báo Lời Tạm biệt của Talawas





03/11/2010 | 11:54 chiều | Phản hồi đã bị khóa
Tác giả: talawas
Chuyên mục: 9 năm talawas
Thưa quý vị và các bạn,
Hôm nay, 03/11/2010, lúc 24 giờ Việt Nam, talawas ngừng hoạt động.
Toàn bộ dữ liệu trên tất cả các trang talawas từ ngày 03/11/2001 đến nay vẫn tiếp tục được lưu trữ trên mạng để phục vụ quý vị và các bạn.
Từ ngày 15/3/2009, ngày talawas chuyển sang hình thức mới với talawas blog, chúng tôi đã nhận được 4911 Euro và 1100 Dollar do quý vị và các bạn hỗ trợ. Trong số đó, chúng tôi đã chi 3663 Euro cho các phí tổn kĩ thuật. Số tiền còn lại, gồm 1248 Euro và 1100 Dollar sẽ được dùng cho các chi phí kĩ thuật để bảo tồn các trang talawas trong những năm tiếp theo. Cảm ơn sự nhiệt tình của quý vị và các bạn. Chúng tôi sẽ liên lạc với quý vị và các bạn trong những ngày tới để hoàn thiện danh sách hỗ trợ và báo cáo tài chính.
Địa chỉ tòa soạn talawas:


và 

sẽ tiếp tục được duy trì. Chúng tôi rất vui lòng làm trung gian liên lạc giúp quý vị và các bạn.
Chúc quý vị và các bạn mọi điều tốt lành!
Xin tạm biệt.
talawas

------------------------------------------------------



TALAWAS – LỜI TẠM BIỆT


02/11/2010 | 4:39 sáng | 53 phản hồi
Tác giả: talawas
Chín năm qua, talawas đã góp phần khiêm tốn của mình vào sự hình thành và phát triển một công luận độc lập, một ý thức tự do tư tưởng, một tập quán sinh hoạt tinh thần đa nguyên cho người Việt trong và ngoài nước.

*

talawas 2001-2003





talawas 2003-2005

Hoàn cảnh đặc thù của những tờ báo và diễn đàn Internet tiếng Việt điều hành tại hải ngoại như talawas luôn đặt những người chủ trương trước câu hỏi: “Làm thế nào để tồn tại?” Câu hỏi ấy đương nhiên đi liền với câu hỏi về ý nghĩa sự tồn tại của mình. Hơn ai hết, chúng tôi mong đến ngày talawas không còn cần thiết nữa. Ngày ấy, nền báo chí tự do của Việt Nam sẽ do những nhà báo chuyên nghiệp, sống với nghề báo và sống bằng nghề báo, đảm nhiệm.

Ngày ấy tuy còn chưa đến, chính quyền Việt Nam hiện thời vẫn tiếp tục áp dụng chính sách kiểm duyệt báo chí và trấn áp tự do ngôn luận như một trong những công cụ then chốt để duy trì quyền lực toàn trị trong chế độ hậu cộng sản, nhưng quang cảnh báo chí và truyền thông Việt Nam trong những năm gần đây đã có những thay đổi quan trọng.

Bất chấp tham vọng cũng như các cơ chế kiểm soát và chỉ đạo tư tưởng của chính quyền, báo chí chính thống tại Việt Nam, đặc biệt là các tờ báo mạng, đã ngày càng tự mở rộng giới hạn cho phép. Nhiều bài, nhiều tác giả dăm năm trước chỉ có thể xuất hiện trên báo chí hải ngoại, nay có thể công khai hiện diện trên những tờ báo trong nước có đông đảo độc giả. Đáng kể hơn nữa là sự phát triển mạnh mẽ của cộng đồng blogger Việt Nam mà chủ lực là những tác giả, học giả, những nhà báo và nhà hoạt động văn hóa, chính trị có tên tuổi trong công luận. Trong một thời gian ngắn, cộng đồng này đã chứng tỏ sức mạnh của mình và trở thành một quyền lực ngày càng độc lập với guồng máy tuyên truyền chính thống, có khả năng phản ứng nhanh nhạy và hiệu quả trước những sự kiện thời sự nóng bỏng. Và đặc biệt là sự ra đời đầy ấn tượng của một số trang mạng độc lập do các trí thức trong nước chủ trì, mà tiêu biểu là trang Bauxite Việt Nam. Như thế, không gian phản biện của những người quan tâm đến các vấn đề của Việt Nam đã được mở rộng hơn rất nhiều so với thời điểm mà talawas bước vào hoạt động và một số năm sau đó.
Xu thế này là khó có thể đảo ngược, song đường tiến tới một nền báo chí tự do cho Việt Nam còn rất dài.
Hệ thống chính trị Việt Nam hiện thời, với những thành tích đàn áp và triệt tiêu mọi ý kiến bất đồng trong quá khứ và ngay cả trong những ngày này, chắc chắn không thay đổi qua đêm. Kinh nghiệm của giai đoạn “Trăm hoa đua nở” đầu những năm 50, của giai đoạn “Đổi mới” cuối những năm 80, cho thấy khoảng không gian tự do ngôn luận vừa giành được đó có thể bị rút lại bất kì lúc nào, bịt miệng những tiếng nói độc lập là điều kiện sống còn của chế độ độc tài tư tưởng. Song ngay cả trong trường hợp chế độ ấy tan rã thì hậu quả và di tích của nó cũng đặt những người làm báo trước những nhiệm vụ khổng lồ.
Chúng tôi cho rằng bối cảnh hiện tại này đòi hỏi một mô hình hoạt động khác, dựa trên những nền tảng khác, mà talawas – xuất phát từ điều kiện và nhu cầu của những năm qua – không còn phù hợp.
Nói lời chia tay sau 9 năm tồn tại, chúng tôi thiết tha hi vọng vào sự ra đời của những mô hình báo chí và truyền thông mới, thực hiện bởi những người được trang bị những khả năng và phương tiện mà chúng tôi đã không thể có, với cùng một nhiệt thành phấn đấu cho một nền báo chí tự do cho Việt Nam.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự cộng tác bền bỉ, chí tình của hàng trăm tác giả, dịch giả suốt 9 năm qua cũng như tình cảm, sự gắn bó và sự hỗ trợ tài chính của các độc giả và thân hữu. Chúng tôi đặc biệt tri ân những đóng góp tận tụy thầm lặng của các chuyên viên kĩ thuật đã giúp talawas đứng vững sau nhiều đợt tấn công của tin tặc.
Quý vị và các bạn là những người làm nên talawas. Toàn bộ kho lưu trữ bài vở của Diễn đàn talawas 2001-2008talawas blog 2009-2010talawas chủ nhật và tạp chí talawas, được bảo quản và duy trì trên mạng, là tài sản chung của cộng đồng mạng chúng ta.
Chào tạm biệt.
Ban biên tập talawas 2001-2010
Bùi Duy Dzy, Cao Việt Dũng, Cổ Ngư, Dietmar Erdmann, Đào Tuấn, Đinh Bá Anh, Đỗ Kh., Hà Vũ Trọng, Hòa An, Hoài Phi, Hoàng Hưng, Hương Trà, La Thành, Lê An, Lê Trọng Phương, Lý Đợi, Mai Chi, Ngô Hải, Nguyễn Khánh Hưng, Nguyễn Phú Thịnh, Patrick Raszelenberg, Phạm Thị Hoài, Tiểu Hằng Ngôn, Trịnh Hữu Tuệ, Trương Hồng Quang, Vy Huyền










1.  Canuck nói:
02/11/2010 lúc 8:27 chiều
Bác Nguyễn Phong,
Tui thấy đây là vấn đề personal perspective. Tui thì subscribed theo cái nhìn “the cup is half full (not half empty)”, evolutionism (not revolutionism). Cụ thể ra, tui thấy trường hợp báo Người Việt, Việt Báo cũng khá thành công: họ đã evolutionarily survive cho đến nay. Họ đã không hề nhận trợ cấp dài hạn từ chính phủ nào, họ đã xây dựng từ zero. Nhưng họ không ở trong cái cùng business line như talawas này. (Giá như là Người Việt open up cái business mandate, forum để đón nhận dân talawas tị nạn !)
Bác than phiền “nhưng chẳng ai chịu đứng ra tổ chức, chỉ ngồi chờ người khác tổ chức hộ mình thôi.” Tui hổng biết trường hợp tổng quát là như thế nào, tui chỉ ủng hộ ông Dương Danh Huy cố gắng “còn nước còn tát” — save what you can – trong trường hợp cụ thể này.
Nhìn lại, tui thấy talawas đã là almost perfect trong cái business của mình: evolutionary expansion/growth, etc, etc. Chỉ có thiếu continuation plan, transition plan vào lúc cuối như thế này!
2. [DEMO] talawas – Lời tạm biệt | tamlawas nói:
02/11/2010 lúc 8:18 chiều
[...] Đọc tiếp trên Talawas [...]
3.   Dương Danh Huy nói:
02/11/2010 lúc 7:42 chiều
Bác Phùng Tường Vân,
Tôi đã set up hai phương tiện sau.
Thứ nhất là trang mạng này:
http://tamlawas.wordpress.com/
Trang mạng http://tamlawas.wordpress.com/ là phương tiện cơ bản để các bloggers và khách mời tiếp tục đăng bài. Nó cũng là phương tiên cơ bản để độc giả tiếp tục bình luận.
Bất cứ ai cũng có thể bình luận về bất cứ bài nào.
Ai muốn tiếp tục dùng nick mình đang dùng trên talawas thì vào đây đăng ký nick đó
https://en.wordpress.com/signup/
Sau đó, vào đây đăng nhập trước khi gửi lời bình:
https://en.wordpress.com/ hay
https://en.wordpress.com/wp-login.php
Thứ nhì là d/c email này:
tamlawas@gmail.com
Đây là d/c mà bloggers và khách mời có thể gửi bài đến để được đăng.
Cần có môt hay vài người nào đứng ra để tôi bàn giao hoàn toàn 2 tài khoản này cho họ, và sẽ hoàn toàn không dính líu gì đến 2 tài khoản đó:
http://tamlawas.wordpress.com/
tamlawas@gmail.com
Tạm thời ít nhất các bác có thể dùng nó để bàn về các bước đi tới.
Bác Nguyễn Phong,
Set up trang đó tốn khoảng 1h :-) .
Tôi không đảm nhiệm vì 3 lý do:
1. Ưu tiên tôi chọn cho tôi là v/d Biển Đông.
2. Trên talawas có nhiều người không ưa gì tôi, nếu tôi đảm nhiệm thì điều đó sẽ là cản trở cho viêc họ tham gia.
3. Tôi không hoàn toàn đồng ý với Talawas, eg, bài “Metatalawas: Bài talawas về talawas” (http://www.talawas.org/?p=11134).
Tôi không rành lắm, nhưng có lẽ tin tặc mà muốn đánh wordpress.com chắc cũng khó.
Minh Biên không có nhiều bài cho nên khi bị tin tặc đánh sập thì cũng không ai thiết tha khôi phục lắm. Khác với talawas có nhiều bài và nhiều người thể hiện là họ quý talawas.
4.   Phùng Tường Vân nói:
02/11/2010 lúc 7:41 chiều
@Nguyên Phong
(http://www.talawas.org/?p=26665#comment-19229)
Thưa rằng, trân trọng đôi lời :
“Vén mây cho thấy lưng trời công ai” !
5.   Nguyễn Phong nói:
02/11/2010 lúc 7:00 chiều
Tôi thấy các bác hơi lạc quan và ảo tưởng quá. Ông DDHuy mất chắc không đầy 5 phút lập ra một cái blog miễn phí rồi cũng đẩy ngay chuyện quản lí cho người khác, vì chắc ông còn bận nghiên cứu về Biển Đông. Những người khác cũng vậy thôi, người thì bận chuyện lớn này, người thì lo chuyện nhỏ khác. Ai cũng chỉ muốn có người nào đó đứng ra “vác ngà voi” hộ mình, còn mình thì có sẵn một cái sân chơi cứ thế vào mà “quậy”. Nói đâu xa, cái trang minhbien.org mà ông Huy là thành viên chủ chốt, nó chết ụych một cái do tin tặc xóa sổ, thế là cũng chẳng thấy ai làm gì nữa cho nó. Làm ra một cái blog tạm bợ, không có người quản lý thì đúng là dễ lắm các bác ạ. Chỉ hỏi mội chuyện nhỏ này thôi: nếu cái blog ấy không có tiếng vang gì thì tin tặc chẳng thèm đụng đến, còn nếu có tiếng vang thì nó đánh ngay. Ai đứng ra mà bảo vệ nó ạ? Chắc ông Huy sẽ bảo: “À, cái đó tôi không chịu trách nhiệm”. Nhưng ai chịu trách nhiệm hả các bác? Nói thế để thấy là cái chuyện làm báo này nó cũng như chuyện Việt Nam mình, ai cũng lo lắng muốn đóng góp chuyện nước cả, nhưng chẳng ai chịu đứng ra tổ chức, chỉ ngồi chờ người khác tổ chức hộ mình thôi.
Còn vụ tài chánh nữa, nói ra có khi lại rầu lòng các bác đang hăng hái. Các bác ở đây cùng lắm mỗi người đóng góp được 50, 100 Dollar mỗi năm phải không ạ? Thế chẳng hạn như một cái RFA nó cần bao nhiêu tiền hoạt động mỗi năm? Tôi tính sơ sơ nhé: Ít nhất là chục mạng ăn lương tòan phần, mỗi người bét ra là 2000-2500 Dollar / tháng. Mỗi tháng nó đã ngốn mất 20000-25000 Dollar, mỗi năm là khoảng 300000, cộng thêm các chi phí kĩ thuật, đầu tư bài vở, nhuận bút vân vân nữa là đứt nửa triệu. Chín năm như Talawas là trị giá 4-5 triệu Mỹ kim tiền công lao động, tiền nhuận bút bài vở. Vậy cái vụ này chỉ giải quyết được nếu như có một nhà triệu phú Việt kiều nào đứng ra, chứ cứ như anh em ta thì cố hết sức cũng được nhinh nhỉnh chục ngàn, chẳng ăn thua gì đâu. Tôi hỏi các bác chứ, cứ như ta đi làm công ăn lương ở nước ngoài đây, người có trình độ thì mỗi năm cầm tay trung bình có dưới 30-40 ngàn không? Còn phóng viên các báo lớn trong nước thì khỏi phải bàn, mèng ra cũng 15-20 triệu lương, chưa kể “lậu”.
Cho nên tôi thấy cái tương lai cái “nền báo chí tự do Việt Nam” nó không khả quan gì đâu. Hải ngoại thì yếu như thế, không trách ai được!
6.   Canuck nói:
02/11/2010 lúc 3:53 chiều
Tui cám ơn Ban Chủ Nhiệm, Ban Biên Tập Talawas về những hy sinh, thành tựu trong trong 9 năm qua. Tui cũng cám ơn những contributors khác, nhưng the game is never over:
Dương Danh Huy đã tạm thời tạo ra web-site dưới đây để cộng đồng talawas có nơi tụ họp, lively interact sau 3/11/2010:
http://www.talawas.org/?p=25868&cpage=7#comment-18975
http://tamlawas.wordpress.com/2010/10/29/tamlawas/
Các bác nên di cư, di tản đến đó và cùng nhau bàn chuyện thay đổi cái thế giới này!
7.   pham duc le nói:
02/11/2010 lúc 1:44 chiều
Tôi đồng ý với bạn Nguyễn Phong, nhưng đã trễ chăng? dù sao tôi cũng cầu chúc ban chủ trương và các vị cộng tác bằng cách viết bài, đóng góp ý kiến trên Talawas được luôn an khang và cho tôi gởi lời cảm ơn đến các vị đã cho tôi niềm vui dược đọc bài vở, ý kiến trên Talawas.
8.   booksreader nói:
02/11/2010 lúc 12:18 chiều
Au plaisir de vous revoir, “một mô hình hoạt động khác, dựa trên những nền tảng khác”.
Vietnam giải độc, Vietnam cất cánh.
9.   Đào Nguyên nói:
02/11/2010 lúc 8:47 sáng
@ bác Nguyễn Phong
Tôi đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu với bác. Sao talawasiens không hè nhau gom góp số vốn kha khá lập quỹ đầu tư lấy lời yểm trợ talawas để ngài Gia Cát Dự khỏi mắc công khổ hạnh sờ bụng đụng xương sống, đấm xương sống lại thành đấm bụng. Đọc bài Gia Cát Dự thấy thương quá!
Thời buổi internet này việc lập một quỹ tài chánh đầu tư dưới sự kiểm sát của mọi thành viên chẳng khó khăn gì, tui xin ủng hộ ý kiến của bác Nguyễn Phong.
Kính chúc an lành
ĐN
10.  Hoà Nguyễn nói:
02/11/2010 lúc 8:33 sáng
Sau chuỗi cười khá thoải mái do ông Gia Cát Dự tạo ra ngay trước giờ talawas lâm chung, là lời từ biệt trang trọng và nhiều ý nghĩa khi trang mạng talawas sắp trôi mất dần vào không gian hư ảo.
Tôi thật tình không biết trong 9 năm qua talawas đã đạt được kết quả như thế nào so với dự tính ban đầu của những người chủ trương. Bây giờ họ thấy hài lòng, ưng ý gì không qua nhận định khách quan tình hình: “ không gian phản biện của những người quan tâm đến các vấn đề của Việt Nam đã được mở rộng hơn rất nhiều so với thời điểm mà talawas bước vào hoạt động và một số năm sau đó. Xu thế này là khó có thể đảo ngược, song đường tiến tới một nền báo chí tự do cho Việt Nam còn rất dài.“.
Nhưng bước tiến của VN được như thế trong chín năm dài có thể cho là nhiều chưa, chỉ xét về mặt ngôn luận, báo chí? Tôi nghĩ vẫn còn bất cập, vẫn chưa tạo được sự tin cậy của người dân để có thể là tiếng nói của họ hay phản ánh trung thực nguyện vọng họ, và vẫn chưa có được cái sức mạnh đáng kể của giới truyền thông khiến chính quyền nể trọng để lắng nghe (nhiều hơn). Talawas rút lui vào lúc các trang báo mạng ở vào thế thủ, đang phải phòng bị nhiều đợt tấn công ác liệt khác. Dân Luận, X-Café không còn vào đọc được dễ dàng như trước, và Bauxite Việt Nam, theo ông NHC trình bày, phải tự định cho mình một mức giới hạn để không bị đốt cháy (chuyện rất dễ đối với một trang blog mà những người chủ biên đang sống trong nước). Tình hình tự do ngôn luận nói chung là không mấy lạc quan, nay thêm sự mất mát của talawas mà nhiều nhiều người cho là trang mạng rất có giá trị (tôi không muốn viết là thuộc vào bậc nhất). Như đã nói một lần, tôi rất ưa chuộng cái sắc thái “đa dạng” và đồng thời có tầm cao, chiều sâu của talawas (có lẽ do thóí quen từ nhỏ khi tôi bắt đầu đọc tạp chí Bách khoa ở miền Nam khoảng từ số 80 liên tục cho đến khi BK đình bản, và bài viết loại nào tôi cũng đọc).
Xin cảm ơn chân thành những người chủ trương và làm việc cho talawas đã đem lại tôi nhiều vui thú lớn khi đọc và viết góp ý trên talawas. Với ban biên tập tôi có lòng kính trọng và quý mến, kể cả biết ơn nữa vì đã chỉnh sửa nhiều lỗi, sơ suất trong phản hồi của tôi để đáng đọc hơn. Tuy nhiên, nhìn lại thư từ giã này tôi thấy mình đã từng “va chạm”, mạnh hay vừa phải, với ít nhất ba hay bốn vị trong BBT qua những phản hồi về những vấn đề “gây tranh cãi” nhiều khi rất nóng cháy. Thật đáng tiếc về những chuyện đã xảy ra, nhưng qua đó cũng chứng tỏ ở góc không gian nhỏ này, chúng ta có được cái tự do nói lên những gì mình chân thật nghĩ (mà ít ra không sợ đụng chạm lắm). Sự không biết nhau giữa những người đối thoại tuy là một khuyết điểm (không hiểu được nhau nhiều), nhưng nhờ đó chúng ta phát biểu mạnh dạn, thẳng thắn, có thể chân thực hơn, và tất nhiên đã có những lúc quá đà. Dù sao, vẫn là điều đáng tiếc. Điều phiền muộn nhất với tôi là từ nay mỗi sáng khi mở máy tính lên không còn tìm vào trang talawas trước để đọc các bài viết và phản hồi mới được đưa lên trong đêm.
Xin kính chúc ban biên tập talawas và các thành viên tham dự được mọi điều an lành và giữ vững được chí hướng riêng. Điều mong ước chung lớn nhất, như vị nào đã nói, có lẽ là ngày nào đó chúng ta cùng gặp mặt nhau và biết nhau hơn trên quê hương tự do.
11.  LỜI TẠM BIỆT của TALAWAS « Ngoclinhvugia's Blog nói:
02/11/2010 lúc 8:29 sáng
[...] Lời tạm biệt [...]
12.  Lời tạm biệt của BBT Talawas « Hãy dành thời gian nói:
02/11/2010 lúc 8:21 sáng
[...] BBT Talawas [...]
13.  Phùng Tường Vân nói:
02/11/2010 lúc 7:06 sáng
Lời đề nghị khẩn khoản của tôi
Những phân giải của talawas tôi xin thưa thực rằng, nói rằng không hiểu thì không hẳn mà nói là hiểu thì cũng không đúng, nghĩa là tôi vẫn nghĩ rằng trùm phủ lên cái quyết định cho talawas ngưng hoạt động vẫn có một cái gì mà tôi chưa nắm bắt được, nhưng điều này cũng chẳng còn quan trọng gì nữa.
Tạm thời tôi xin đề nghị ông Dương Danh Huy cho triển khai cái planTa(m)lawas… mà ông khởi xướng để lấy chỗ cho bà con mình có một chỗ liên lạc, trao đổi, thì mới có cái cơ hội cho một thực thể khác thành hình, nếu không e rằng chúng ta rơi tõm vào cái khoảng trống vắng yên lặng kể cũng buồn quá nhỉ !
14.  Nguyễn Phong nói:
02/11/2010 lúc 6:45 sáng
Thực ra ở hải ngoại hiện nay thì có mô hình nào hay hơn? Tôi không biết. Nhưng cũng như nhiều vị ở đây đã nói: đúng là người Việt hải ngoại phải làm sao nuôi được những tờ báo hoặc cơ quan truyền thông chuyên nghiệp, chứ làm báo không công như tất cả các trang Talawas, Tiền Vệ, Thông Luận, Da Màu, Dân Luận v.v. mãi như thế này thì có hai vấn đề: 1) Chất lượng không thể ngày càng phát triển; 2) Thời gian tồn tại không thể kéo dài.
Thử tưởng tượng nếu không có các đài và trang mạng RFA, BBC, VOA Việt ngữ thì báo chí truyền thông hải ngoại sẽ thế nào? Mà tất cả các cơ quan này hoạt động bằng ngân sách công của các nhà nước Mỹ, Anh… Chính vì thế mà các cơ quan này tồn tại được lâu như vậy. Vì sao người Việt hải ngoại không thành lập nổi một cái quỹ nuôi những cơ quan như thế? Đó là câu hỏi đáng cho cộng đồng Việt Nam hải ngoại suy ngẫm. Đòi tự do ngôn luận, muốn dẹp bỏ chế độ cộng sản trong nước nhưng lại không sẵn sàng bỏ ra mỗi người vài đồng tiền còm để nuôi các tờ báo. Thế thì tranh đấu suông chăng?
Có người nói, vì các tờ báo như Talawas này không biết làm quảng cáo kiếm tiền. Tôi nghĩ khác là: báo thương mại quảng cáo như ở Sài Gòn Nhỏ thì tràn đầy đấy, nhưng khi tờ báo phải lo đi làm thương mại thì nó làm gì còn tâm trí mà lo tranh đấu nữa. Thử hỏi BBC, RFA, VOA có phải đi làm quảng cáo thương mại không? Không. Vì sao chúng ta không tự lo cho mình được, mà cứ phải để nhà nước Anh, Mỹ… lo cho chúng ta một cơ quan ngôn luận bằng tiếng Việt?
Tóm lại, cộng đồng hải ngoại mạnh mẽ giàu có thành công thế nào thì chưa biết, chỉ thấy là trong câu chuyện này nó rất là nghèo nàn! Đáng tiếc!
15.  Lê Quốc Trinh nói:
02/11/2010 lúc 4:45 sáng
LÊ QUỐC TRINH – LỜI GIÃ BIỆT
Thân mến gửi đến BBT Talawas và các bạn độc giả xa gần,
Talawas ra đi, dĩ nhiên tạo một nỗi buồn nuối tiếc hụt hẫng giữa chúng ta với nhau. Tuy nhiên tôi vào Talawas đã gần hai năm qua, chia sẻ, đấu đá khá nhiều trên những vấn đề đất nước và giáo lý Đạo Phật, nay đành phải nói lời chia tay vĩnh biệt, lòng vẫn thấy nao nao.
Nếu xem Talawas như là một phương tiện, một môi trường để truyền đạt tâm tư, sở nguyện và học hỏi cùng các bạn xa gần thì tôi đà mãn nguyện, không trong mong gì hơn. Trong bối cảnh quyết liệt này của đất nước thì hầu như mọi Trang Mạng thông tin tự do, dân chủ ở hải ngoại đều từng bị đánh phá tơi bời hoa lá, số phận bị thâu tóm chung trong một “sổ bìa đen”, cho nên tôi chỉ biết thông cảm với các anh chị em BBT và chị chủ nhiệm Phạm Thị Hoài.
Tôi hy vọng ngôi sao Talawas này lặn đi thì sẽ có vài ngôi sao sáng Talawas mới khác xuất hiện, cứng cáp hơn, kỹ thuật cao hơn và tập trung nhiều tay bút cự phách để rồi các bác các anh chị lại tiếp tục phong trào đấu tranh phản biện mới cho đến khi đất nước thực sự tự do dân chủ, phát triển kinh tế vững mạnh.
Thân chúc chị Phạm Thị Hoài, BBT Talawas và các bác các anh chị nhiều sức khoẻ, vững lòng tin trong tương lai. Hẹn gặp lại trong những dịp khác.
Chào thân ái,
Lê Quốc Trinh, Canada
1 2 3 4 Trang sau »

1.   Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 7:07 sáng
Hết xảy !
(http://www.talawas.org/?p=26665#comment-19282)
“Nghe tin vui thỏa, nhẹ nhàng
Ta đang rầu rĩ chuyển sang vui mừng”
(Hậu Bút Tre)
2.   talawas – Lời tạm biệt « TIN TỨC HÀNG NGÀY nói:
03/11/2010 lúc 6:24 sáng
[...] Nguồn: talawas [...]
3.   Hoàng Ngọc-Tuấn nói:
03/11/2010 lúc 6:11 sáng
Xin thông báo cùng quý vị:
Để tiếp nối sinh khí ngôn luận tự do và độc lập của talawas, một số nhà văn/nhà thơ trong ban biên tập Tiền Vệ đã quyết định đứng ra thành lập một diễn đàn mới, lấy tên là PHẢN BIỆN.
Diễn đàn PHẢN BIỆN đang được thiết kế và hoàn bị về mặt kỹ thuật để đề phòng sự tấn công tinh vi và liên tục của tin tặc.
Hy vọng rằng diễn đàn PHẢN BIỆN sẽ sớm ra mắt cùng độc giả bốn phương.
Tin tức về sự xuất hiện của diễn đàn PHẢN BIỆN sẽ được thông báo trên trang web Tiền Vệ và các trang web khác trong một tương lai gần.
Kính mời độc giả đón xem.
4.   Dương Danh Huy nói:
03/11/2010 lúc 5:45 sáng
Cảm ơn bác Phùng Tường Vân và Lâm Hòang Mạnh về ý nghĩ và lời lẽ tốt đẹp của hai bác.
Nhưng tôi phải xin lỗi các bác là tôi không nhận lời được.
Như các bác có thể thấy trong email tôi gửi, việc upload bài khong khó lắm. Nếu các bác cần hỏi thêm, thế nào cũng có người chỉ.
Tương lai của “cộng đồng talawas” nằm trong tay của không ai khác hơn là “cộng đồng talawas”. Chính “cộng đồng talawas” sẽ tự quyết định việc đăng bài, đọc bài, bình luận như các bác đã làm có sẽ được tiếp tục hay không. Chính các bác sẽ tự quyết định có sẽ thay đổi thế nào hay không.
Nếu các bác muốn tiếp tục và muốn có sự lựa chọn có sẽ thay đổi thế nào hay không thì có lẽ cách tốt nhất là các bác tiếp tục gửi bài đến để cho bác Phùng Tường Vân và Lâm Hòang Mạnh đăng, và các bác tiếp tục bình luận. Điều đó sẽ là cho “cộng đồng” mà cũng là cho bản thân các bác – những người nói mình yêu, quý talawas, những tác giả muốn có một kênh tốt nơi mình có thể đăng bài.
5.   Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 4:27 sáng
Đôi lời thưa thêm với bác D.D.Huy,
Xin thú thực rằng cả tôi lẫn họ Lâm đều là những người cực kỳ dốt nát về mọi động thái của computer, đó là lý do chính yếu để không thể nào đảm nhận một cái gì chủ động được, chính dịp này là mong vừa làm “đầu sai” vừa học thêm, nếu bác hoặc liệt vị nào mở cho cơ hội ấy thì thật quý hóa lắm.
Rất thật tâm,
PTV & LHM
6.   chuha nói:
03/11/2010 lúc 4:03 sáng
Mỗi người có một “gu” ăn phở. Riêng tôi thì tôi thích nhất là phở Dậu ở trong cái ngõ xeo xéo chùa Vĩnh Nghiêm trên đường Công Lý trước kia (bây giờ là Nam Kỳ Khởi Nghĩa). Mỗi khi tôi có dịp ở Saigon thì sáng nào tôi cũng phải đi ăn phở Dậu. Nói tới phở Dậu thì chắc chắn là sẽ có nhiều người biết. Và khi tôi nói là có thể nói nó là tiệm phở ngon có một không hai thì có lẽ sẽ được nhiều người đồng ý hai tay hai chân. Nó ngon như thế nào thì tôi chỉ có thể nói là nó ngon… không thể tả, thử đi rồi biết. Ăn riết rồi ghiền nó lúc nào không hay!
Tôi đọc talawas cũng như đi ăn phở Dậu. Đọc riết rồi ghiền nó lúc nào không hay! Ngoài ra, talawas hơn phở Dậu ở chỗ là nó mở 24/24 mỗi khi nó mở; trong khi phở Dậu chỉ mở buổi sáng, ai đến chậm hết ráng chịu! Do đó talawas cứ muốn vô lúc nào thì vô. Rồi cứ ngỡ là cứ thế mà talawas sẽ 24/24 dài dài, and take it for granted. Ai ngờ vào một ngày đẹp trời như thế này đây, nó rút dù, giống như là Mỹ bỏ Việt Nam trước kia, thế có bỏ xừ không, trời ơi là trời!
Phở Dậu có lần tôi nghĩ nó ngon tới cái độ mà nếu nó dẹp tiệm thì đúng là… the end of the world. Bây giờ talawas đang là giờ thứ 25… biết nói sao đây… ôi mùa Halloween năm nay sao mà buồn rứa, the worst ever!
Cám ơn talawas rất nhiều!
Và cầu chúc talawas mọi sự may mắn và tốt lành nhất!
7.   Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 3:34 sáng
Thưa Bác Dương Danh Huy
Xin vội vã trình lại để bác rõ cho ý của hai chúng tôi :
Nếu bác rộng lượng quan tâm đọc lại kỹ cho những lời Cẩn Bạch của chúng tôi thì chắc bác và liệt vị cũng đều hiểu rằng chúng tôi chỉ dám xin nhận vai trò thừa hành, đầu sai thôi ạ. Thời gian thì gấp gáp quá rồi, tôi thành tâm mời bác lãnh công việc này đi, chúng tôi xin được đặt mọi khả năng hạn hẹp của mình đưới sự sai sử của bác.
Phùng Tường Vân
&Lâm Hoàng Mạnh
8.   Dương Danh Huy nói:
03/11/2010 lúc 3:26 sáng
À, có điều tôi muốn nhắc các bác:
Khi các bác đăng ký tài khoản với wordpress.com thì đó là đăng ký với cty WordPress, không phải là đăng ký với Tamlawas.
Nếu các bác email bài đến talawas@gmail.com thì không ai biết được đ/c IP của các bác.
Nếu các bác bình luận trên WordPress thì Tamlawas Admin (trong trường hợp này là bác Phùng Tường Vân và Lâm Hoàng Mạnh) sẽ biết đ/c IP của các bác.
9.   Dương Danh Huy nói:
03/11/2010 lúc 3:19 sáng
Bác Phùng Tường Vân, Lâm Hòang Mạnh & các bác
Vậy thì tôi sẽ email riêng hai bác để chuyển giao cho hai bác 2 tài khỏan Tạm La Was kia. Khi nhận, các bác hãy đổi tất cả passwords.
Ai muốn tiếp tục đăng bài thì gửi bằng email đến
tamlawas@gmail.com
bác Phùng Tường Vân & Lâm Hòang Mạnh sẽ upload lên
tamlawas.wordpress.com
Việc tuyển chọ bài hay biên tập thế nào (hay có làm hay không) thì tùy hai bác ấy.
Việc xử lý các lời bình thế nào cũng tùy hai bác ấy.
Theo thiển ý của tôi, những lý do cơ bản để các tác giả viết bài, để họ gửi đến talawas, để độc giả đến đọc và bình luận, vẫn còn đó sau khi talawas ngừng họat động.
Mặc dù tôi không hòan tòan đồng ý với talawas, thậm chí có thể nói rằng tôi cảm thấy đối với talawas mình là “lề trái”, tôi vẫn thấy nên có một kênh để các tác giả tiếp tục đăng bài, để độc giả tiếp tục đọc và bình luận.
Và tôi nghĩ “cộng đồng talawas” vẫn có thể làm điều đó, dù chỉ là một cách đơn sơ, và nếu cần thì tìm hướng đi mới, sau khi talawas ngưng họat động.
10.  Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 2:34 sáng
CẨN BẠCH
Nhận biết được giới hạn khiêm tốn của mình cùng với một tâm thành nghiêm chỉnh, chúng tôi Phùng Tường Vân (US) và Lâm Hoàng Mạnh (UK) xin được bầy tỏ ý thiện nguyện của chúng tôi : Nhận bất cứ một công việc nào được trao phó, toàn thời gian, trong công việc, do bất cứ ai khởi xướng để có thể hình thành và duy trì một mạng diễn đàn tiếp nối (được phần nào hay phần ấy) công trình của mạng talawas.org sắp ngưng hoạt động.
Trân trọng và nghiêm chỉnh cẩn bạch.
phungtuongvan@aol.com
nguyenvulh@yahoo.co.uk
11.  Đinh Minh Đạo nói:
03/11/2010 lúc 2:27 sáng
Tin TALAWS sẽ ngừng hoạt động làm tôi như bị hụt hẫng, dù vẫn biết rằng, trong thế giới rộng lớn của internet ngày nay, việc một tờ báo mạng ngừng hoạt động là chuyện bình thường. Nhưng đối với tôi, chín năm qua, TALAWAS đã trở thành người bạn tinh thần, đã giúp cho tôi thêm những hiểu biết về văn học, về xã hội, về lịch sử … của Viêt Nam và thế giới.
Như những nhà địa chất đi thăm dò và khai khoáng các vỉa quặng quý giá, TALAWAS cung cấp cho người đọc những tư liệu lịch sử giá trị, những tác phẩm đặc sắc của những nhà văn trong Tự lực Văn đoàn cũng như các nhà văn trong Nhân văn-Giai phẩm. Những tư liệu này làm chúng ta yêu quý, kính trọng các tài năng văn học của dân tộc, họ đã bị các mục đích chính trị phi nhân bản vùi dập và đầy đọa.
TALAWAS đã thu hút những nhà văn, những trí thức, những bạn đọc – những người Việt ở trong và ngoài nước – quan tâm đến tình hình đất nước tham gia nghiên cứu, đề xuất, thảo luận nhằm tìm ra con đường đi tới một tương lai tốt đẹp cho Việt Nam. Đó là sự chuyển đổỉ một cách hòa bình từ chế độ độc tài cộng sản sang một chế độ tự do dân chủ, trong đó các quyền của con người như tự do ngôn luận, tự do báo chỉ, tự do bầu cử v.v. được tôn trọng và bảo vệ.
TALAWAS còn là một hình mẫu để so sánh giữa báo chí tự do và báo chí “lề phải” của nhóm người có quyền lực nhưng đầu óc thì thiển cận, nghèo nàn và ích kỷ.
Chín năm là khoảng thời gian không ngắn. Nhà văn Phạm Thị Hoài và các anh chị trong ban biên tập đã bỏ bao công sức, làm việc một cách nghiêm túc và chuyên nghiệp, bất vụ lợi, đưa TALAWAS trở thành tở báo có chất lượng cao về kỹ thuật và nội dung.
Biết nói gì trong giờ phút chia tay?
Xin kính chúc các anh chị những điều tốt lành nhất trong tình yêu, cuộc sống và sự nghiệp.
Cám ơn các anh chị, cám ơn TALAWAS sau chín năm hoạt đông, khai dân trí không mệt mỏi.
Warszawa 02-11-2010
12. Nguyễn Đăng Thường nói:
03/11/2010 lúc 1:10 sáng
Đập phá & xây dựng
“Đạp đổ thì rất dễ.
Xây dựng thì vô cùng khó”.
(Trương Nhân Tuấn – phản hồi)
riêng tặng talawas
Khi đuối lý
người ta / người viết thường tung chưởng
cuối cùng
với kết luận
“đập phá dễ hơn xây dựng”
ngụ ý
“xây dựng luôn luôn là tốt
đập phá thì mãi mãi xấu”
mà chẳng nghĩ rằng
dựng tường Bá Linh chỉ cần một hai tuần
đập nó thì phải mất mấy chục năm.
13.  Hoà Nguyễn nói:
03/11/2010 lúc 12:48 sáng
Báo Người Việt hôm nay đăng toàn văn lời tạm biệt của talawas. Gõ những dòng chữ này tôi mới nhận ra đây là “Lời Tạm Biệt “.
Cách nay chừng mươi ngày tờ Việt Báo ở Nam Cali cũng đưa tin talawas sắp đóng cửa.
HN.
===================== :
Talawas chính thức nói lời tạm biệt
Monday, November 01, 2010
NV
LTS: Như đã thông báo từ trước, hôm 1 tháng 11, 2010, những người chủ trương trang mạng Talawas (www.talawas.org) đã chính thức nói lời tạm biệt độc giả sau 9 năm hoạt động làm nhiều người tiếc nuối. Ra đời năm 2001, suốt 9 năm qua Talawas từng là tiếng nói độc lập có giá trị về văn hóa, tư tưởng và chính trị của người Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước. Ðương nhiên, Talawas cũng là cái gai trong mắt nhà cầm quyền CSVN, bằng chứng là trang mạng này từng bị tấn công phá hoại rất nhiều lần. Báo Người Việt trân trọng đăng toàn văn bức thư ‘Lời Tạm Biệt’ của ban chủ trương Talawas, gởi đến độc giả và những người yêu mến trang mạng này.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=122550
14.  Trung Nu Hoang nói:
03/11/2010 lúc 12:47 sáng
@ Tạm Biệt talawas.
Với lòng quý mến từ khi được biết talawas (cách đây chừng 2 năm trở lại), đến nay thì talawas đã thực sự nói lời Từ Biệt – Từ Biệt chẳng biết lý do, cũng chẳng biết còn có ngày gặp lại??
Tuy có khi Góp Ý phản hồi (với ý kiến có khi đụng chạm nhau) – tuy có khi chỉ đọc bài và theo dõi PH của các bác khác, nhưng vẫn luôn luôn cảm thấy tâm trạng khắc khoải mong chờ talawas trở lại sau mỗi đợt tin tặc tấn công diễn đàn – của CAM chứ còn ai khác nữa?. Tâm trạng đó có thể ví như người bạn trẻ mong chờ người tình sau thời gian xa cách!
Nay thì… talawas tuyên bố “vĩnh viễn” ra đi mà không nêu rõ lý do, để phải tự mình đoán già đoán non. Vẫn nghĩ rằng có SINH tất có DIỆT, có HỢP ắt có TAN, lẽ thường ai chẳng biết? Nhưng theo cái lẽ thường đó, thì ai là người liên quan dù ít dù nhiều với sinh mệnh của người thân thiết của mình – là talawas đó – cũng thường muốn biết LÝ DO sự “đột tử” là gì? Sao mà nỡ im lặng không cho nhau biết, hỡi người bạn quý? Như thế có hơi bị “tệ” với nhau không? Biết lý do, chẳng phải chỉ vì lòng hiếu kỳ, tò mò mà còn để rút kinh nghiệm cho người đi SAU, những “Ta(m)lawas” của bác D.D.Huy chẳng hạn, hoặc những “Tiềnvệ, Bauxite VN, Thời luận, và rất nhiều các blog khác hiện nay… Cũng là một điều rất hay đấy chứ, phải không? Để cho nhiều người phải đoán già, đoán non…không khéo lại trật đường rầy, ở cái thế gian đầy ma mãnh và hỗn tạp này. Đại loại có thể có hạng người “xấu bụng” nào đó cho rằng… talawas bị mua chuộc bởi CAM với hàng triệu USD (bác Gia Cát Dự sướng nhé, từ nay khỏi tu khổ hạnh nữa rồi, sẽ có… nem chả ăn đều), hoặc luận điệu: “bà PTH được BCT đảng mời về thay đ/c Tô Hô Rứa (!!)”… thì ai cấm cản được??
Thực tình, nếu có những lời… “xiêng tạc” như thế thì cũng xin Chia Vui với talawas nói chung và bà PTH đáng mến, nói riêng. Chín năm đằng đẵng sống mà phải uống nước máy, vác ngà voi và “bóp bụng thì chỉ thấy xương sống bày ra”… thì kể ra cũng nên uống thuốc “ngoại khoa” của bác Anh Dũng hay Đoàn Tiểu Long ra toa (bụng đói meo thì sống sao nổi, kể cả Mác – Mao – Hồ, Obama… nói gì đến người đàn bà nhỏ thó, tong teo như PTH??!!)
Chào tạm biệt! Chỉ “tạm biệt thôi vì vẫn còn có hy vọng ngày nào đó, Phượng Hoàng sẽ phục sinh!
15.  Điểm tin 2-11-2010 « THÔNG TẤN XÃ VỈA HÈ nói:
02/11/2010 lúc 9:51 chiều
[...] Talawas nói lời tạm biệt sau 9 năm tồn [...]
« Trang trước 1 2 3 4 Trang sau »

1.   Tôn Văn nói:
03/11/2010 lúc 5:52 chiều
Tiếp theo „Lời tạm biệt“
Câu hỏi talawas để lại, trớ trêu thay mà cũng lý thú thay, lại chính là „talawas?“!
*
Khi mới đọc talawas, tôi đã nghĩ tới và trình bày trong „Ý kiến ngắn“ về hình ảnh „Tả thanh thiên – Viết lên trời xanh“ của „Tháp Bút, đài Nghiên“; Cũng nhắc đến „Đằng vân do hận cửu thiên đê“ mà thời đại đã hiện thực hóa ước mơ người xưa bằng INTERNET.
Talawas, theo tôi, là khí uất của trí thức với bản năng vươn tới TỰ DO. – Một tư tưởng đã kết thành một cơ cấu (trang mạng) khơi gợi và quần tụ những tinh anh đồng điệu.
TƯ TƯỞNG TỰ DO đó, ngày nay, như hoa cỏ mùa xuân đang hình thành và lớn mạnh vườn „blogger“ nơi quê hương để gieo hạt và kết trái…
„Một trái rụng, muôn ngàn trái mọc“ – Tôi đồng ý nhận định của „Lời tạm biệt“ trong tinh thần như vậy.
*
Một tư tưởng chỉ có thể tồn tại trong một cơ cấu.
Làm sao có được? Làm sao để duy trì như mình mong muốn? …
Quý bác đã biết và nói rõ cả rồi. Trong khả năng của mình, tôi chỉ có thể mong và chờ đợi.
*
Xin không dám dài câu chữ.
Bên cạnh lời cảm ơn và cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho các Anh, Chị chủ trương – Xin được thêm một lần cảm ơn và ghi nhớ quý bác đã
- chỉ cho ý nghĩa từng câu chữ hán-nôm,
- đã chia sẻ và chỉ bày thêm về một ý tưởng,
- đã tận tình chỉ vẽ cách trình bày sao cho đúng và đẹp,
Chia tay với thật nhiều thân mến,
Tôn Văn
PS.:
49 ngày, 7 tuần (7×7), là thời gian linh hồn còn lẩn quất nơi „thân trung ấm“. Người sống, trong ước mong dẫn dắt linh hồn theo đường sáng, thường đọc tụng các kinh giác ngộ của Phật như một sự nhắc nhớ.
Talawas nói „Lời tạm biệt“, nhưng ANH LINH (tất cả các phiên bản) thì còn đó như sự thường tồn. – NGUYÊN KHÍ còn thì NƯỚC VIỆT còn.
Tôi tin tưởng người tráng sỹ vẫn tiếp tục chí nguyện của mình.
2.   Ca dao thời Việt Nam Dân chủ cụ Hồ « TIN TỨC HÀNG NGÀYnói:
03/11/2010 lúc 5:22 chiều
[...] talawas – Lời tạm biệt [...]
3.   Trần Ta-bit – Ca dao thời Việt Nam Dân chủ cụ Hồ « Dân Luậnnói:
03/11/2010 lúc 4:38 chiều
[...] talawas – Lời tạm biệt [...]
4.   Bùi Xuân Bách nói:
03/11/2010 lúc 2:30 chiều
Việc talawas ngừng hoạt động tuy có là điều đáng tiếc và cũng là nỗi buồn của chính chúng tôi, những độc giả, nhưng cũng không phải là điều khó hiểu. Ngay những đại công ty như Pan Am, Lehman Brothers với sức mạnh tài chính lớn lao như vậy mà cũng có ngày đóng cửa. Chỉ nghĩ riêng về một khía cạnh tài chính cũng đã thấy sự hy sinh của các anh chị em trong BBT như thế nào, còn chưa nói đến bao nhiêu thời gian và công sức của họ bỏ ra nữa. Nếu họ đã vác thánh giá suốt 9 năm trời thì cái công ấy đâu phải là nhỏ. Rồi ai cũng còn có gia đình riêng, những mối quan tâm riêng, những ước mơ, nguyện vọng riêng nữa chứ. Đâu có thể bắt họ phải quên cái riêng đi để chỉ lo cho cái chung không thôi. Việc gì phải đến thì nó sẽ đến, dù không muốn ta cũng đành phải chấp nhận, as is, và cũng không nên có những phán xét quá nghiệt ngã.
9 năm qua, bản thân tôi cũng đã được học hỏi thêm biết bao tri thức, nhờ những bài báo có giá trị đã đăng trên trang này. Nay phải nói lời chia tay, thật đau lòng, tôi bỗng nhớ lại lời của Hamlet nói với người bạn thân nhất của mình, Horatio, đang hấp hối:
Nếu bạn vì tôi,
Xin hãy nán phút giây cực lạc,
Kéo dài thêm ít phút nhọc nhằn
Trên cõi đời ô trọc này.
Xin cám ơn các bạn trong BBT, chúc các bạn “nhất lộ bình an” và sớm đạt được những cao vọng của mình.
Cùng với các độc giả trung thành của talawas, “Tôi ra đứng ở đầu làng / Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa”.
***
Cũng tiện đây xin được phép chào bác Phùng tiên sinh và bác đốc tờ Tích. Nếu trong những phản hồi của tôi trước đây có những chỗ quấy quá chưa phải, mong các bác thể tất cho. Mong gặp lại các bác sau này.
Xin chào các anh Hòa Nguyễn, lebac, khonglaai (tôi đã nhận được địa chỉ email của anh), Cư trần Lạc đạo, Nguyễn Đình Đăng, và Hoài Phi là những người bạn tôi mới giao lưu trên mạng và rất quý trọng. Hẹn gặp lại.
Xin chào anh Lâm Hoàng Mạnh với những bài viết dí dỏm của anh. Mong rằng có ngày chúng ta sẽ cùng đi thăm lại các “Làng mằn dzềnh”: Jubilee, Xám sủi pẩu, A cái lầu cái, Tống dzềnh, Pắc dzềnh, Mả thầu vầy. Đi uống cà phê ở Hò nòi cái, Hổi phoòng cái. Đi thăm lại Cửu lồng sềnh, Cún thoòng, Moòng coọc, Tchím sá chuẩy, anh nhé.
5.   Nguyễn Chính nói:
03/11/2010 lúc 2:16 chiều
Gửi chị Phạm Thị Hoài và Ban Biên tập talawas trước giờ “G”
Mấy ngày qua tôi và nhiều bạn bè khi ngồi với nhau bên ly cà phê đều nói về sự ra đi không hẹn ngày trở lại của talawas. Sáng nay thức dậy bóc tờ lịch nhìn phần ngày âm là 27/9 Canh Dần – sao Chẩn (hung). Ngày tiếp theo sao Giác cũng vẫn (hung). Chao ôi! Xem thì xem thế thôi, chứ lường sao được, biết sao được cái sự “hung” “cát” ở thời thế này. Tin quá có khi lại thành bi kịch, thậm chí bi kịch thảm hại “Bống bị lừa nên bống chỉ còn xương – Tấm quá tin Tấm thành khung cửi dệt”. Vì vậy mới “ Người xưa gửi Tấm vào cổ tích – để với muôn đời Tấm nhắc một đức tin”. Nhưng thưa các anh, chị có một điều tôi rất tin khi có người viết “ Nhà văn là do tổ chức trời phân công”. Vâng! Tôi thấy với những người cầm bút chân chính thì đúng là như vậy. Trời phân công họ. Trời bắt “tội” họ. Trời “hành” họ. Thủa bần hàn ăn đói, mặc rách thì nghĩ và viết về thân phận mình, về thân phận đồng bào của mình đã đành. Nhưng khi đã ăn ngon, mặc đẹp, có nhà cửa khang trang rồi, họ lại càng sa xót, thương cảm cho những phận người còn trong kiếp lầm than bởi bất công, cường quyền… Thế là họ dùng ngòi bút để gây sự và phải chấp nhận phiền toái, kể cả ngồi tù…
Vâng! suốt 09 năm qua các anh, chị là những nhà văn đã dấn thân, tự nguyện dấn thân. Trời bảo các anh chị phải dấn thân rồi kéo theo nhiều người cầm bút thứ thiệt khác cùng dấn thân. Suốt 9 năm đó, talawas đã làm được rất nhiều. Đặc biệt là những giá trị xã hội vô hình mà talawas mang lại, đặt trong thời điểm và bối cảnh bi thương của đất nước mới thấy hết những giá trị quý giá này. Đó là talawas đã góp phần rất hữu hiệu đánh thức “Kẻ Sỹ” người Việt mình thức dậy nhận lấy trách nhiệm, nhận lấy cái vinh, cái nhục của người cầm bút, người trí thức trước hiện tình và vận mệnh đất nước.
Giờ “G” đã đến gần rồi. Ông Giời lại bảo các anh, chị làm gì và làm như thế nào cho phải thì các anh, chị cứ làm thôi. Tôi rất tâm đắc với ý của một tác giả trên talawas rằng, talawas đã để lại sẵn một con đường. Đúng là thế, suốt 9 năm con đường ấy đã chi chít những dấu chân. Bất giác tôi lại nghĩ đến ông Giời. Sau giờ “G”, ông Giời lại bảo tất cả chúng ta phải đi tiếp. Chắc là thế! Còn “đi” như thế nào, “đi” bằng hình thức gì, thì ông Giời sẽ bảo tiếp…
Tạm biệt talawas, tờ báo tôi yêu thích. Xin trân trọng kính chúc sức khỏe toàn BBT talawas.
Nguyễn Chính
6.   Hạnh Đào nói:
03/11/2010 lúc 12:29 chiều
Hơn tuần nay, tôi ngần ngại không muốn từ biệt talawas. Trước tiên là sốc, sau cứ mong có lẽ đây chỉ là 1 bước ngoặt nhưng đã từng có…
Tuy thấy tiếc (cho những người yêu quí Talawas), và buồn vì sự trống vắng, nhưng tôi sẽ không nói lời từ biệt.
talawas vẫn còn. Bộ cũ & blog này vẫn nằm yên với những tài liệu, bài viết giá trị. Tôi sẽ vẫn tiếp tục thăm talawas thường xuyên.
Cám ơn chị Hoài (xin phép được gọi như vậy), ban biên tập & những tác giả với những bài viết giá trị. Mong sẽ gặp lại chị qua những tác phẩm mới của chị.
7.   classicalmood nói:
03/11/2010 lúc 12:20 chiều
Talawas đột ngột chia tay khiến không ít người sụt sùi nhưng theo tôi, cuộc chia tay không báo hiệu trước đủ lâu, không một lời giải thích chi tiết chỉ một lá thư tạm biệt, không tổng kết thành quả, không dự phóng cho tương lai và đề nghị kế thừa v.v. Tất cả việc này khiến tôi có những suy nghĩ sau (chắc chắn là sẽ bị phản pháo rất mạnh):
1. Đỏng đảnh, cảm tính, và trịch thượng
2. Vô trách nhiệm
3. Vô tổ chức
4. Coi thường độc giả (kẻ khen ngưởi chê), cộng tác viên (kẻ hay người dở), và những người hâm mộ.
5. Vô hình trung làm cho Tiền Vệ của Hoàng Ngọc Tuấn, Nguyễn Hưng Quốc và Hoàng Ngọc Diêu được nhiều độc giả hơn mặc dù tinh thần tôn trọng phản biện có khác!
8.   Lê Anh Dũng nói:
03/11/2010 lúc 11:45 sáng
Bravo ý tưởng tuyệt vời của Arthur,
Đi nghe nhạc cổ điển Tây Phương thường thấy thiên hạ vỗ tay dạt dào ít nhất là 3 bận, có kỷ lục lên tới mấy chục lần, người trình tấu đi ra chào, đi vô và lại đi ra rồi lại đi vô đi ra… chào để đáp lại tấm thịnh tình, và cũng thường xảy ra trong các “encore” này là concertist ngồi xuống chơi thêm một tiểu phẩm, sau màn trình tấu encore này thì thính giả biết thân biết phận vỗ tay thêm một cú chót rồi thôi.
Ở Việt Nam cũng có tập tục tương tự khi người thân qua đời là trong 7 tuần đầu, mỗi tuần đều cúng thất, đây là dịp cho thân quyến chấp nhận sự mất mát một cách tiệm tiến, mỗi lần cúng thất là dịp cho các thầy (Phật giáo) nhắc nhở về lẽ vô thường, về sự nên giảm lòng thương nhớ vốn là mối ràng buộc giữ hương linh quyến luyến không siêu thoát được. Đây là những liệu pháp tâm lý rất thông minh, hiệu nghiệm cho người ở lại, để tới thất tuần = 49 ngày là bữa cúng chót như là dấu mốc buông bỏ cho hương linh siêu thoát, và người ở lại thanh thản vì đã trải qua một quá trình hội nhập làm quen với sự mất mát.
Dầu ý tưởng của Arthur quá tuyệt vời nhưng tôi có cảm tưởng là tâm lý của bbt talawas có vẻ Tây Phương “pure, dure, sure” như ấn tượng mà bà chủ nhiệm Phạm Thị Hoài chiếu rọi bàng bạc, nên khả năng “encore” xảy ra là thấp. Dẫu vậy tôi nghĩ đây là một dịp bằng vàng để chúng ta, nhất là bbt talawas thể hiện hài hoà bản sắc dân tộc lẫn tác phong làm việc đâu ra đó của Tây Phương bằng cách bbt talawas trình tấu một “encore” – thời gian ngắn dài tùy thích, như một liệu pháp 49 ngày đẹp đẽ, thông minh của văn hoá dân tộc.
Mặt khác, phần encore này cũng như các giai đoạn chuyển tiếp, kế thừa mà các tổ chức, định chế chính trị, văn hóa ở các nước tiên tiến thường làm để bảo đảm sự ổn vững, hài hòa của xã hội. Ở Mỹ thì sau khi đắc cử, 2 tháng trước khi nhậm chức, mỗi buổi sáng tổng thống mới đã được thuyết trình, trao đổi về các vấn đề hệ trọng của đất nước. Các ê-kíp kinh tế, chính trị, quân sự v.v… của 2 chính phủ cũ và mới cũng có dịp trao đổi, bàn giao từ từ, người mới có thời gian nắm vấn đề, xây dựng ê-kíp. Nước người hùng cường, con người tâm lý ổn vững do có chỗ phát tiết bày tỏ, trao đổi, bàn bạc, kỹ thuật tổ chức quản trị cao, và chính vậy họ mới hùng cường.
Không cần chuyển giao talawas nhưng cần có sự chuyển tiếp từ trạng thái có-talawas ra trạng thái không-talawas diễn ra một cách tốt đẹp; hơn là một cái chợ tư tưởng vẫn có hàng ngàn kẻ mua, người bán tấp nập bỗng dưng đóng cửa đột ngột mà không cho ai có thời gian chuẩn bị. Đây là một sự thất lễ mà tôi mong là vô tình. Lời tạm biệt mơ hồ như diễn văn của Greenspan, cựu thống đốc ngân hàng trung ương Mỹ, ai muốn hiểu ra ra sao thì hiểu.
Không làm được chuyện chuyển tiếp này thì những lời hù dọa hay lo ngại của chính quyền VN về sự hỗn loạn sẽ xảy ra khi chế độ bị thay đổi vì dân trí Việt Nam còn thấp là có cơ sở.
9.   Thanh Nguyễn nói:
03/11/2010 lúc 10:59 sáng
Chào chị Hoài,
Cảm ơn tâm huyết và những nỗ lực của chị dành cho talawas trong 9 năm qua. Nếu biết đâu trong đời thực, tôi được gặp chị, tôi sẽ đến gặp chị để được nói lời cảm ơn với tấm lòng chân thành nhất. Hy vọng.
Chúc chị và gia đình luôn luôn vui và khỏe.
10.  Thanh Nguyễn nói:
03/11/2010 lúc 10:46 sáng
Cảm ơn ý kiến của anh Hoàng Ngọc Tuấn. Nếu PHẢN BIỆN tiếp tục được tinh thần của talawas là một điều đáng mừng. Về nội dung thì xin không lạm bàn, tuy nhiên nếu blog PHẢN BIỆN duy trì hình thức tiếp nhận phản hồi như talawas đã từng làm thì sẽ tạo điều kiện cho độc giả góp được nhiều ý kiến và tiện theo dõi những ý kiến của độc giả khác một cách liên tục, tất nhiên là thông qua “bộ lọc” của những người chịu trách nhiệm.
Xin đừng điều hành mục Ý Kiến Phản Hồi như mục Đối thoại mà trang Tiền vệ đang làm.
Ý kiến nhỏ là vậy, rất mong anh thực hiện PHẢN BIỆN càng sớm càng tốt.
Chúc PHẢN BIỆN thành công!
11.  Hà Minh nói:
03/11/2010 lúc 10:35 sáng
Cuộc vui nào cũng phải đến lúc tàn, (all good thing must come to an end), đã đến lúc nói lời chia tay với talawas, một địa chỉ mà tôi đã lui tới 9 năm qua, từ những ngày mới của talawas với những bài tranh luận về ngôn ngữ và dịch thuật, tôi đến với talawas tình cờ và không hề biết đó là trang web của PTH, một cây bút mà tôi thích từ trước, thấm thoắt thời gian qua đi, talawas ngày càng phong phú, tôi cũng thi thoảng đóng góp bài vở và ý kiến phản hồi, BBT talawas cho tôi cơ hội tiếp cận nguồn thông tin, bài vở phong phú, phong cách biên tập chuyên nghiệp khắt khe nhưng công bằng, tóm lại giúp cho kỹ năng viết lách của một kẻ ngoại đạo như tôi nhiều tiến bộ.
Nay trước khi chia tay, xin gửi vài lời cầu chúc cho BBT talawas nhiều may mắn và vững tiến trên chặng đường mới. Hy vọng một ngày gần đây lại gặp lại các bạn trong ở một địa chỉ mới và trong một hoàn cảnh mới.
12.  TALAWAS- LỜI TẠM BIỆT | Dinhtan's Blog nói:
03/11/2010 lúc 10:31 sáng
[...] Nguồn: talawas [...]
13.  P nói:
03/11/2010 lúc 9:18 sáng
Xin có lời cảm ơn gửi đến những người đang nỗ lực tiếp nối Talawas, đặc biệt là anh Hoàng Ngọc-Tuấn cùng nhóm Tiền Vệ.
Tôi tin rằng sự chấm dứt của Talawas sẽ là nguồn cảm hứng cho nhiều diễn đàn đặt trọng trách tự do ngôn luận lên hàng đầu xuất hiện, bên cạnh một cộng đồng blogger Việt Nam đang ngày càng trở nên phong phú hơn.
Trân trọng. Và hẹn gặp lại.
14.  Arthur nói:
03/11/2010 lúc 8:50 sáng
Có nên đề nghi BBT Talawas chơi/hát lại bài “It is time to say goodbye” một lần nữa không? Ý tôi là tạm hoãn thời hạn “Đóng cửa” trang Talawas Blog thêm vài ngày để, ví dụ, Tiền vệ kịp ra trang PHẢN BIỆN; ai đó có thêm ý tưởng mới; nếu đó là một quyết định sai lầm (như gợi ý của Phạm Hồng Sơn) thì mọi người có đủ thời gian sửa sai; …
Tôi cứ tưởng tượng đến cảnh sân khấu đã hạ màn; mọi người vẫn nhiệt tình vỗ tay, hét bravo, huýt sáo, và … màn sân khấu lại mở ra; Ms. Hoài Nam và BBT lại quay ra, trình diễn thêm một lần nữa trước khi say goodbye lần cuối (tự cười: thật khéo mơ/tưởng tượng!)
PS: “It is time to say goodbye” là tên bài hát opera.
15.  Trầm Kha nói:
03/11/2010 lúc 7:15 sáng
CÓ THẾ CHỨ!
THẾ MỚI ‘TIỀN VỆ’ CHỨ!
Thưa bác Hoàng Ngọc Tuấn,
Tôi thật vui mừng, cảm động và cảm phục cả tấm lòng lẫn sĩ khí “Tiền Vệ” của bác với các nhà văn/nhà thơ trong BBT Tiền Vệ.
Không dám mon men xin một chân ‘hậu vệ’, song nếu có việc về… ‘hậu sự’, tôi sẵn sàng đóng góp một tay.
Thưa bác Phùng Tường Vân,
Chúc mừng bác cắt cơn vật vã
Em cũng đang từ biệt… vợ con
Quyết khăn gói đầu quân trướng bác
Lục Vân Tiên đà vẫy gọi đầu non!
Lên đường luôn,
Bác nhỉ!
Kính chúc hai bác an mạnh,
trầm kha
1.   talawas blog nói:
03/11/2010 lúc 11:59 chiều
Cảm ơn tất cả! Tạm biệt và mong ngày gặp lại!
2.   Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 11:49 chiều
Dục Biệt
Nhung Dục (Trung Đường) có một bài tứ tuyệt
“Biệt Hồ Thượng Đình”, hai câu sau được Bùi Giáng khen là ý tình kín đáo, tả một tâm trạng xa cách :
“Hoàng Oanh trú cửu hồn tương thức
Dục biệt tần đề tứ ngũ thanh”
nhà thơ dịch là :
Ở mãi oanh vàng quen biết lắm
Gần đi hót vội bốn năm thanh.
tôi xin ghi lại tặng nữ trang chủ talawas,
bà Phạm Thị Hoài.
3.   Hoài Phi nói:
03/11/2010 lúc 11:43 chiều
Chỉ còn vài phút thôi là talawas chính thức đóng cửa.
Xin được gửi lời tri ân tới tất cả các tác giả, dịch giả và độc giả của talawas trong 9 năm qua.
Với tất cả những người tình của talawas: Cảm tạ thâm tình và chân tình của các anh. Chín năm kháng chiến can trường, ăn cơm tập thể nằm giường cá nhân. Chào các anh, em tala đi lấy chồng.
“Adieu Mon Pays – ( Enrico Macias ) – Khánh Ly”
4.   Hoangnguyen nói:
03/11/2010 lúc 11:32 chiều
Không biết những dòng chữ này còn kịp để xuất hiện trên mạng talawas như môt lời tạ từ hay không. Còn kịp thì hay, không dịp cũng được. Gởi lời nay, tôi chỉ muốn nói lời cảm ơn đến tất cả mọi người đã lao tâm, nhọc sức xây dựng, duy trì và phát triển talawas trong suốt 9 năm qua.
Dù chưa một lần cộng tác bài trên talawas, và cũng chỉ vài lần viết phản hồi, nhưng tôi là độc giả thường xuyên của talawas. Mỗi ngày một lần, có khi, mỗi ngày hai lần, vào một thời điểm cố định trong ngày, tôi đều phải vào đọc talawas và đã trở thành thói quen từ hơn bốn năm nay. Nhưng bắt đầu từ ngày mai, tôi phải thay đổi thói quen này rồi. Buồn thật, nhưng biết làm sao hơn được.
Xin nói lời chân thành, cảm ơn Ban chủ nhiệm, Ban biên tập, các tác giả, các dịch giả, những độc giả viết phản hồi và những người đã thầm lặng đóng góp để talawas tồn tại bền vững và mang lại nhiều điều hay, lẽ đẹp trong suốt 9 năm qua. Kính chúc mọi người nhiều an lành.
5.   Trần Quốc Việt nói:
03/11/2010 lúc 11:10 chiều
Dear Talawas,
Thank you! You’re gone now but I am still here to wait for you to come back ASAP.
Please say: YES! I’M COMING.
6.   Lâm Hoàng Mạnh nói:
03/11/2010 lúc 10:29 chiều
Đốt Lò Hương Cũ.
Mượn thơ của Thâm Tâm để chia tay Talawas
“Ta tiễn người không đưa qua sông
Sao thấy tiếng sóng ở trong lòng
Nắng chiều không xám, không vàng vọt
Sao đầy hòng hôn trong mắt trong”.
Và hát một khúc dân ca nước ngoài (?)
“Chỉ còn đêm nay
Chúng ta sẽ chia tay
Đường đêm
Phố vắng
Sánh bước vai kề vai
Và rồi mai đây
Cất cánh xa nơi đây
Dù có quên nhau
Đừng nên quên
Talawas này!
Cám ơn Talawas một lần nữa.
7.   Phùng Tường Vân nói:
03/11/2010 lúc 9:03 chiều
Vĩ Thanh
tiễn chị Hoài
Thế sự mang mang tạm gác ngoài
Đường văn mở lại đón chân ai
Ta hồ ! dấu “thốn tâm thiên cổ”(1)
Còn lại đâu đây một Thị Hoài !
Phùng Tường Vân
3/11/2010
____________
(1)”Ta hồ ! Văn Chương chi sự thốn tâm thiên cổ”
(Hỡi ơi, câu chuyện văn chương, một tấc lòng mà lưu dấu đến ngàn năm)
8.   Camillia Ngo nói:
03/11/2010 lúc 8:16 chiều
Chín năm, một quãng đường dài,
Bóng người đi khuất, dấu hài còn nguyên…
Cảm ơn talawas.
« Trang trước 1 2 3 4

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét